Có một chị công nhân làm việc tại mỏ than, chẳng may chồng ở nhà bị bệnh. Trên đường về, ghé qua cửa hàng thực phẩm, sực nhớ chồng bệnh ở nhà, thương chồng, chị mua ít chuối về cho chồng.
Trên đường đi xe buýt về nhà, dẫu rất chật chội, xe buýt chòng chành, nhào tới nhào lui, nhưng vì thương chồng nên chị nhất quyết nắm chặt trái chuối không buông, thỉnh thoảng lại vân vê nó. Nghĩ đến ánh mắt vui vẻ của chồng, chị lại lắc nhẹ trái chuối.
Đến trạm, xe bus dừng lại, đột nhiên người đàn ông đứng sau lưng chị khẽ vỗ vai chị và nói: "Cô ơi ! Làm ơn ... buông ra cho tôi xuống".